casino
Cùng  san sẻ yêu thương

– Casino – Link vào nhà cái Mobile mới nhất 2023

là một nhà cái chuyên cung cấp các loại game cá cược bao gồm game casino, game bài, game slot nổ hũgame cá cược thể thao. Nhà cái được thành lập và bảo trợ bởi tập đoàn Philippine Amusement and Gaming Corporation, hay còn được gọi là PAGCOR Một tập đoàn trò chơi và giải trí lớn nhất tại Philippines.
Đăng ký nhận khuyến mãi hấp dẫn miễn phí.
Tải app trên Android, iOS.
Top khuyến mãi tháng 2024-09-20 mới nhất.
Nạp tiền an toàn, đa dạng hình thức.
Rút tiền nhanh chóng trong tích tắc.

Giới thiệu về nhà cái - Nhà cái là gì?

Nhà cái [标签:标题]. Mục tiêu của Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…

Ngoài ra, Bet đã được GEO TRUST công nhận và cấp chứng chỉ website an toàn nhất, toàn bộ thông tin của các thành viên đều được mã hóa để đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối của người chơi.

Thông tin về nhà cái :

  • Địa chỉ của tại Việt Nam: 159 Đông Hưng Thuận 39, Đông Hưng Thuận, Quận 12, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
  • Trụ sở chính: Philippines
  • Sản phẩm cá cược: Cá cược bóng đá, live casino, baccarat, Slot quay hũ, đua ngựa bắn cá, nổ hũ, đá gà…
  • Số lượng trò chơi: 5654+
  • Website: http://moba.big79apk.50064.cfd/

Tìm hiểu thêm: Giới thiệu về nhà cái

Giới thiệu về nhà cái
Giới thiệu về nhà cái

✅ Link vào nhà cái không bị chặn mới nhất

Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… website của . Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…

Dưới đây là 10 đường link phụ bạn có thể vào chẳng may website chính bị chặn:

✅ .com

✅ .win

✅ .vin

✅ vn.com

✅ .bet

✅ .club

Những ưu điểm nổi bật tại com khiến người chơi say đắm

✅ Casino ⭐️ Đầy đủ tất cả các trò chơi cá cược online đang có tại thị trường
✅ Cá cược thể thao ⭐️ Tỉ lệ kèo cực chuẩn, đa dạng các loại kèo
✅ CSKH ⭐️ Hỗ trợ khách hàng 24/7
✅ Giao diện ⭐️ Không giật lag , hỗ trợ ngôn ngữ tiếng việt & có APP mobile
✅ Bảo mật thông tin ⭐️ Bảo mật thông tin tuyệt đối, có chứng chỉ GeoTrust GoDaDDy

Đến với nhà cái uy tín , anh em sẽ được trải nghiệm tuyệt vời khi tham gia cá cược tại đây. Cổng game [标签:标题] [标签:标题] nhà cái .

⭐️ Giao diện casino thiết kế hiện đại thời thượng nhất

Điểm nổi bật đầu tiên mà người chơi dễ dàng nhận thấy đó chính là giao diện thu hút của nhà cái. Đơn vị thiết kế cho casino cũng chính là đơn vị thiết kế website của – Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…, tại , [标签:标题]

Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…. Tất cả những điều này tạo nên một trải nghiệm cá cược đẳng cấp và thu hút người chơi trên toàn thế giới.

Giao diện  casino thiết kế hiện đại thời thượng nhất
Giao diện casino thiết kế hiện đại thời thượng nhất

⭐️ Bảo mật cực tốt với thông tin khách hàng của là trên hết

[标签:标题], nhà cái [标签:标题] [标签:标题].

Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…

Ngoài ra, nhà cái [标签:标题] [标签:标题].

⭐️ Độ phủ sóng toàn cầu của thương hiệu

Dù chỉ mới thành lập và phát triển thời gian gần đây nhưng [标签:标题] bet com trên các website bóng đá, banner xổ số, lô đề và các web phim.

[标签:标题] [标签:标题] Vin. Trong 3 tháng gần nhất, đã có hơn 500 nghìn lượt search mỗi tháng (số liệu từ keywordtool.io). Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… [标签:标题].

Với những thành tích như vậy, phần nào đã thể hiện được người chơi ngày càng tin tưởng và lựa chọn làm địa điểm dừng chân để thỏa sức với đam mê cá cược của mình.

Độ phủ sóng toàn cầu của thương hiệu
Độ phủ sóng toàn cầu của thương hiệu

⭐️ Dịch vụ CSKH tận tình 24/24 luôn luôn có mặt

Nhà cái Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…,…

Đặc biệt hệ thống chăm sóc khách hàng tại nhà cái sẽ luôn hoạt động 24/7. Vì vậy, mọi thắc mắc của anh em đều được hỗ trợ tận tình và nhanh chóng nhất có thể. Nhân viên Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày….

Người chơi có thể liên hệ với nhân viên tư vấn khách hàng của bất cứ lúc nào khi có thắc mắc hoặc cần hỗ trợ:

+ Chat trực tiếp tại website: http://moba.big79apk.50064.cfd/

+ Hotline: (+84)523474849

+ Email: m88win66@gmail.com

+ Telegram: https://t.me/admin

⭐️ Giao dịch tại nhanh chóng và tiện lợi

[标签:标题] Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày….

Hơn nữa các phương thức thanh toán trên rất đa dạng, từ giao dịch trực tiếp qua ngân hàng, internet banking, ví điện tử như momo, zalopay, viettel money, … và kể cả giao dịch bằng mạng lưới tiền điện tử crypto, đều chấp nhận giao dịch, vô cùng thuận lợi cho người chơi.

Giao dịch tại  nhanh chóng và tiện lợi
Giao dịch tại nhanh chóng và tiện lợi

Ngoài ra, nhà cái luôn Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… [标签:标题]. Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… gambling

⭐️ Đường truyền ổn định không bị giật lang

Đường truyền ổn định là một trong những điểm mạnh của nhà cái Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… [标签:标题] Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày….

⭐️ Khuyến mãi hấp dẫn được cập nhật thường xuyên

Với slogan: “Chơi hay lại may – Khuyến mãi liền tay” . có các chương trình casino trực tuyến [标签:标题] Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…, giá trị cao tại .

⭐️ Kho trò chơi đa dạng và chất lượng

Tại , [标签:标题] [标签:标题] [标签:标题] . cũng liên tục cập nhật và thêm mới các trò chơi mới, đảm bảo rằng kho trò chơi luôn được nâng cao chất lượng và bắt kịp các xu hướng của người chơi.

✅ – Đối tác của hàng loạt ngôi sao về nền tảng giải trí uy tín

Với tiềm lực tài chính hùng mạnh, Casino trực thuộc tập đoàn SODO CASINO đang hợp tác với rất nhiều đơn vị cung cấp phầm mềm chơi game nổi tiếng cùng với các siêu sao thể thao trên toàn cầu.

⭐️ Siêu sao bóng đá Luis Suarez - Đại diện thương hiệu casino

Mới đây công ty tổng của nhà cái đó là tập đoàn cá cược TK88 đã thông báo rằng hõ đã hợp tác với siêu sao bóng đá người Uruquay là Luis Suarez và Suarez đã trở thành đại sứ thương hiệu toàn cấu của cả tập đoàn TK88 nói chung và nói riêng. Điều này đã 1 lần nữa khẳng định được vị thế và sự uy tín của casino trên thương trường cá cược và đây hoàn toàn có thể trở thành 1 địa chỉ xanh chín cho anh em cược thủ.

Siêu sao bóng đá Luis Suarez - Đại diện thương hiệu  casino
Siêu sao bóng đá Luis Suarez - Đại diện thương hiệu casino

⭐️ Villarreal CF – CLB bóng đá chuyên nghiệp đến từ Tây Ban Nha

Villarreal là câu lạc bộ từng vô địch UEFA Intertoto Cup năm 2003, 2004; vô địch UEFA Europa league năm 2020, 2021 cùng nhiều giải đấu khác. Đây là một câu lạc bộ vô cùng nổi tiếng tại Tây Ban Nha nói riêng và châu Âu nói chung. vinh dự được là đối tác của Villarreal cho thấy là nhà cái có tiềm lực kinh tế mạnh và vô cùng uy tín. Người chơi có thể hoàn toàn yên tâm khi đặt cược tại đây.

Villarreal CF – CLB bóng đá chuyên nghiệp đến từ Tây Ban Nha
Villarreal CF – CLB bóng đá chuyên nghiệp đến từ Tây Ban Nha

Các trò chơi cá cược hot nhất tại

Nhà cái [标签:标题] [标签:标题].

⭐️ Đá gà bùng nổ với những chiến kê máu lửa

Trò chơi đá gà mánh mẹo gà được hiểu là hình thức chơi trò đá gà trực tuyến. Trò chơi cá cược này đang là một trong số game hot nhất tại nhà cái hiện nay. Trước đây, bạn phải đến trực tiếp các nơi trường gà thì mới có thể xem được trận chọi gà. Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…. Ngoài ra, Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày….

Đá gà  bùng nổ với những chiến kê máu lửa
Đá gà bùng nổ với những chiến kê máu lửa

⭐️ Cá cược thể thao với tỉ lệ kèo đa dạng

Cá cược thể thao Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…. Vì vậy, nhà cái cũng đang triển khai và cung cấp loại hình cá cược hấp dẫn này. Khi đến với moba.big79apk.50064.cfd , người chơi sẽ được tham gia cá cược với đầy đủ các trận đấu lớn nhỏ. Cùng với đó, nhà cái cũng có đa dạng các thể loại kèo cược, tỷ lệ cược đa dạng. Vì vậy, người chơi có thể dễ dàng và lựa chọn đặt cược vào các trận đấu mà mình muốn. Tại nhà cái , bạn sẽ được tham gia cá cược trực tuyến vào các bộ môn thể thao như:

  • Bóng đá
  • Bóng bàn
  • Tennis
  • Bóng rổ
  • Bóng ném
  • Quyền Anh
  • Đua xe

Trong số những bộ môn thể thao được kể trên thì bóng đá Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… mẹo cược bóng. Chẳng hạn như: Kèo cược Châu Âu, kèo cược Châu Á, kèo cược tỷ số, kèo cược toàn trận, kèo cược tài/xỉu,…Đây là một trong những bộ môn thể thao cá độ thu hút đông đảo anh em cá cược.

Xem thêm: http://moba.big79apk.50064.cfd/the-thao/

Cá cược thể thao  với tỉ lệ kèo đa dạng
Cá cược thể thao với tỉ lệ kèo đa dạng

⭐️ Live Casino cực hot với dàn dealer bốc lửa

Đối với những tín đồ game bài trực tuyến thì không thể không nhắc đến trò chơi casino trực tuyến. Nhà cái được biết đến là nơi cung cấp casino trực tuyến uy tín nhất hiện nay. Minh chứng cho điều này chính là việc các nhà cái này đang ngày thành công trên thị trường cá cược online. Hiện tại, nhà cái đang rất chú trọng và đầu tư phát triển vào Casino trực tuyến . Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… game bài tại đây như: Xì tố, Phỏm, Tài xỉu, Baccarat,…Đặc biệt, bạn sẽ được trải nghiệm với Dealer xinh đẹp của nhà cái.

⭐️ Thể thao điện tử Esport cực gắt không thể rời mắt

Thể thao điện tử Esport cực gắt không thể rời mắt
Thể thao điện tử Esport cực gắt không thể rời mắt

E-sports Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… cược esport tại nhé

⭐️ Xổ số trực tuyến với tỉ lệ 1 ăn 99.5 ( cao nhất thị trường )

Điểm nổi bật trong các sảnh cược tại nhà cái l à trò chơi xổ số trực tuyến – một bộ môn chiếm trái tim của đông đảo nhiều người chơi tại Việt Nam. Khi tham gia cược xổ số, cược lô đề thì các cược thủ sẽ không cần di chuyển đến đâu xa. Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…. [标签:标题]

Có thể bạn quan tâm: http://moba.big79apk.50064.cfd/xo-so/

Xổ số trực tuyến với tỉ lệ 1 ăn 99.5 ( cao nhất thị trường )
Xổ số trực tuyến với tỉ lệ 1 ăn 99.5 ( cao nhất thị trường )

⭐️ Bắn cá đổi thưởng cuốn hút

Bắn cá [标签:标题] [标签:标题], còn cung cấp trò chơi bắn cá đổi thưởng tiền thật uy tín, mang lại cho người chơi cơ hội trúng lớn và rinh về những giải thưởng hấp dẫn.

⭐️ Slots game đặc sắc với hơn 500 trò chơi tại nhà cái

là nơi cung cấp đa dạng những trò chơi Slots game – Nổ hũ đa dạng và hấp dẫn nhất hiện nay, với hơn 500 trò chơi đủ thể loại và cấp độ khác nhau. [标签:标题], Nổ hũ mang đến cho người chơi những giây phút giải trí thư giãn và đầy lý thú. Bên cạnh đó, [标签:标题].

⭐️ Top Game 3D hấp dẫn và cực thú vị

Game 3D là một trong những thể loại game được yêu thích và được cung cấp bởi nhà cái . Những game 3D tại này được thiết kế với đồ họa 3D chân thực bởi đội ngũ thiết kế nổi tiếng nước ngoài, tạo ra một trải nghiệm chơi game 3D sống động và hấp dẫn.

Các game 3D tại Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày….

Hướng dẫn đăng ký nhanh chóng dễ hiểu cho tân thủ

Để giúp cho những anh em tham gia cá cược nhanh chóng. Dưới đây là thông tin về link đăng ký link đăng nhập để tạo tài khoản cho người chơi mới một cách đơn giản và dễ hiểu nhất:

⭐️ Cách đăng ký tài khoản nhà cái

Để có thể tham gia, trải nghiệm các trò chơi chất lượng nhất tại nhà cái bet này. Điều đầu tiên bạn cần làm đó là đăng ký tài khoản . [标签:标题]

Bước 1: Anh em cần truy cập vào trang chủ chính thức của nhà cái và tải tại website sau đây : http://moba.big79apk.50064.cfd/ . Lưu ý, mọi người cần hết sức cẩn thận để tránh bấm vào đường link giả mạo.

Cách đăng ký tài khoản nhà cái
Cách đăng ký tài khoản nhà cái

Bước 2: Sau đó, bấm vào nút “Đăng ký”nằm ở góc phải phía trên màn hình của giao diện nhà cái game xóc vip.

Bước 3: Nhập đầy đủ các thông tin theo yêu cầu của nhà cái đưa ra:

  • Tên đăng nhập: Bạn cần nhập tên đăng nhập của bạn vào.
  • Mật khẩu: Khi đăng ký, người chơi nên đặt những những mật khẩu có nhiều ký tự nhằm đảm bảo tính bảo mật cho tài khoản của bạn.
  • Nhập lại mật khẩu: Nhập lại đoạn mật khẩu và phải trùng khớp với mật khẩu bạn vừa nhập bên trên.
  • Địa chỉ email: nhập địa chỉ email mà người chơi đang sử dụng.
  • Số điện thoại: Anh em hãy nhập số điện thoại di động mà mình đang sử dụng vào ô trống.

Bước 4: [标签:标题].

Xem thêm: Hướng dẫn khắc phục truy cập link vào nhà cái không lo bị chặn

Cách nạp/rút tiền tại nhà cái

Để giúp cho mọi người hiểu rõ nhất những hình thức nạp/ rút tiền bet. Dưới đây là một số thông tin mà chúng tôi muốn cung cấp cho bạn.

⭐️ Các phương thức nạp rút tiền phổ biến tại bet

Hiện nay với thời đại công nghệ 4.0 phát triển, c[标签:标题] Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… lo. Dưới đây là tổng hợp các hình thức nạp rút tiền hiện phổ biến hiện có tại đây:

  • Thanh toán trực tuyến: tối thiểu mỗi giao dịch là 10.000 VND.
  • Thanh toán qua cây ATM hoặc tại quầy: tối thiểu giao dịch là 50.000 VND.
  • Quét mã QR: tối thiểu giao dịch là 50.000 VND.
  • Thẻ cào điện thoại mệnh giá bất kì.
  • Thanh toán qua Momo, Zalo pay,…
  • Thanh toán bằng tiền điện tử USDT.

⭐️ Hướng dẫn nạp tiền nhanh chóng và an toàn

Nhằm giúp người chơi nạp tiền thuận lợi, nhanh chóng và đơn giản hơn. tv [标签:标题] [标签:标题],… Để nạp tiền , người chơi có thể thực hiện các bước sau:

  • Bước 1:Đăng nhập vào tài khoản đã đăng ký trên trang web của Fbet. Chọn mục “nạp tiền” góc bên phải thanh công cụ
  • Bước 2:Chọn phương thức nạp tiền phù hợp và điền đầy đủ các thông tin được yêu cầu.
  • Bước 3:Kiểm tra lại thông tin rồi tiến hành nhập số tiền cần nạp.
  • Bước 4:Hệ thống sẽ xử lý yêu cầu nạp tiền trong vài phút sau đó tiền sẽ được nạp vào tài khoản => Hoàn tất quá trình nạp tiền.

Xem thêm: Hướng dẫn nạp tiền đơn giản, nhanh chóng trong 1 nốt nhạc: http://moba.big79apk.50064.cfd/nap-tien/

Hướng dẫn nạp tiền  nhanh chóng và an toàn
Hướng dẫn nạp tiền nhanh chóng và an toàn

Cách rút tiền tại theo nhiều phương thức khác nhau

Dưới đây là hướng dẫn chi tiết các hình thức rút tiền nhanh chóng tại cổng game trực tuyến dành cho anh em.

⭐️ Rút tiền về tài khoản ngân hàng

  • Bước 1: Bạn hãy đăng nhập vào tài khoản cá cược tại nhà cái và sau đó chọn rút tiền.
  • Bước 2: [标签:标题].
  • Bước 3: Mã OTP sẽ được gửi về số điện thoại của bạn và hãy nhập mã đó rồi nhấn nút “Gửi”.
  • Bước 4: Anh em chỉ cần đợi từ 5-15 phút là số tiền rút đã về tài khoản của bạn .

⭐️ Rút tiền qua thẻ điện thoại

  • Bước 1: Người chơi cần phải đăng nhập tài khoản Win rồi bấm chọn Rút tiền. Sau đó chọn tiếp hình thức Thẻ Cào Điện Thoại.
  • Bước 2: Anh em cần phải điền đầy đủ và chính xác thông tin như sau: Nhà mạng cung cấp, mệnh giá, mã thẻ, seri và mã khuyến mãi nếu có.
  • Bước 3: Kiểm tra lại toàn bộ thông tin người chơi đã điền. Tiếp đó bạn hãy chọn Rút tiền để giao dịch được thực hiện và hoàn tất rút tiền.

Ngoài ra để nắm được quy trình rút tiền của 1 cách chi tiết đừng ngại ngùng theo dõi tại bài viết sau: http://moba.big79apk.50064.cfd/rut-tien/

Rút tiền qua thẻ điện thoại
Rút tiền qua thẻ điện thoại

⭐️ Những lưu ý khi thực hiện Nạp/rút tiền

Sau đây là một số điều mà người chơi cần lưu ý khi nạp/rút tiền tại nhà cái này:

  • Anh em cần phải để ý số tài khoản chuyển tiền của nhà cái. [标签:标题] [标签:标题].
  • Lưu lại hoá đơn nạp tiền để chơi cá cược nhằm có thể đối chiếu nếu bạn nạp tiền không thành công.
  • Nhà cái có quy định số tiền nạp và rút tối thiểu và tối đa cụ thể trên website. Người chơi cần phải tuân thủ đúng quy định đó để không làm gián đoạn quá trình nạp và rút.
  • Sau 24h nếu giao dịch nạp/rút tiền của anh em chưa được xử lý. Thì hãy liên hệ đến tổng đài nhà cái để được tư vấn hỗ trợ nhanh chóng nhất.
  • Người chơi cần chuyển quỹ từ tài khoản trò chơi đến tài khoản chính trước khi rút tiền.

Có thể bạn quan tâm: Hướng dẫn Tải app đơn giản, nhanh chóng trên hệ điều hành IOS và Android mới nhất 2023

Khuyến mãi tại nhà cái mới nhất

Bạn muốn tham gia cá cược trực tuyến nhưng ngại vốn ít? Đừng lo lắng, hãy đến với casino. [标签:标题]. Dưới đây là tổng hợp các khuyến mãi đặc sắc tháng 8/2023 tại giúp bạn tiền đẻ ra tiền nhanh chóng :

  • Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… , bạn sẽ có cơ hội nhận phần thưởng may mắn này. Thật tuyệt vời nếu như một ngày vừa vào bạn phát hiện mình đã trở thành triệu phú đúng không nào!
  • Từ ngày 01/08/2023, [标签:标题]: TB01, TB02, TB03.
  • tặng không giới hạn 0.6% mỗi lần nạp và thêm tặng 5% tiền nạp vào ngày chủ nhật vàng. Mã Khuyến Mãi: TD01, CNV.
  • Các khuyến mãi Nổ hũ, Bắn cá, Game bài được phát thưởng trước 15h00 hàng ngày. bao gồm thưởng khi thắng, bảo hiểm khi thua và thưởng cược hợp lệ. Mã khuyến mãi: BH01, BH02, DB04.
  • Khuyến mãi thưởng cược hợp lệ được phát thưởng mỗi thứ 5 hàng tuần. Mã khuyến mãi: BHTT.
  • Từ ngày 1/82023 có chương trình thưởng nóng xổ số 5,888,000 VNĐ mỗi ngày dành cho tất cả thành viên. Mã Khuyến Mãi: XS01.
  • Tham gia đặt cược tại Nổ hũ nhận vé may mắn trúng thưởng đến 78,888,000 VNĐ. Mã khuyến mãi: NH03.
  • Nhận ngay áo thun và mũ bảo hiểm chất lượng khi hoàn thành 10,000 điểm cược. Mã Khuyến Mãi: VIP2.
  • Hoàn thành 100,000,000 điểm cược người chơi có thể rước về ngay em loa kéo bluetooth chất lượng cao BK – 5050 giá trị lên đến 1o triệu đồng. Vừa chơi game, vừa nghe nhạc thì còn gì bằng nữa đúng ko nào, quả là nhà cái am hiểu tâm lý người chơi. Mã Khuyến Mãi: VIP3.
Khuyến mãi tại nhà cái  mới nhất
Khuyến mãi tại nhà cái mới nhất

✅ Đại lý - Hướng dẫn cách làm đại lý

Làm đại lý cho Vip sẽ giống như công việc của một người trung gian. Có nghĩa rằng bạn sẽ “bán” sản phẩm của công ty cho những đối tượng có nhu cầu “mua nó”. Thông qua doanh thu đạt được thì phía nhà cái sẽ trả tiền hoa hồng cho bạn, vậy lý do tại sao bạn nên trở thành đại lý của , cùng chúng tôi phân tích dưới đây nhé!

Đại lý  - Hướng dẫn cách làm đại lý
Đại lý - Hướng dẫn cách làm đại lý

⭐️ Thương hiệu nhà cái đảm bảo uy tín

luôn tự hào khi hợp tác với những đối tác uy tín và hàng đầu trên thế giới và nhận được rất nhiều phản hồi tốt từ những cuộc review nhà cái . Khi trở thành đại lý bạn sẽ không phải mất bất kỳ chi phí nào cả. Ngược lại, phía đại lý sẽ luôn được nhận hỗ trợ từ nhân viên tư vấn của hệ thống. Đồng thời chuyên mục hướng dẫn của website Vip sẽ cung cấp những bài viết để hướng dẫn cho bạn cách để thu hút khách hàng, tuyển dụng đại lý cấp thấp hơn để kiếm nhiều lợi nhuận

⭐️ Bạn có thể thu về được lợi nhuận siêu khủng từ chương trình đại lý

Hiện tại, Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… [标签:标题].

Ngoài ra, [标签:标题] [标签:标题].

⭐️ Đại lý được hỗ trợ bở đơn vị marketing cực kỳ hiệu quả

Tập đoàn Hải Thịnh có đội ngũ nhân viên sale cực kỳ đông đảo và chuyên nghiệp, mỗi ngày hàng trăm nhân viên seo sẽ quảng bá thương hiệu trên khắp lãnh thổ Việt Nam và các nước lân cận để mang thương hiệu của nhà cái đến gần hết đối với mọi người. Do đó khi trở thành đối tác đại lý của sẽ không mất nhiều thời gian và công sức để giới thiệu thêm về brand này cho khách hàng của mình vì moi người ai ai cũng đã biết về thương hiệu .

⭐️ Đội ngũ hỗ trợ cho đại lý chuyên nghiệp

Đội ngũ hỗ trợ cho đại lý chuyên nghiệp
Đội ngũ hỗ trợ cho đại lý chuyên nghiệp

[标签:标题] Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…. Và điều này thì bet đang làm rất tốt. Do đó, khi trở thành đại lý tại đây bạn có thể yên tâm vì họ luôn sẵn sàng để xử lý vấn đề một cách cực kỳ chuyên nghiệp và nhanh chóng

⭐️ Một số điều kiện cơ bản đại lý có thể để nhận chiết khấu hoa hồng

Hiện tại, nhà cái đang áp dụng 4 chính sách dành cho đại lý có quy định như sau:

Hoa hồng 45% với thu nhập trăm triệu đồng hàng tháng

  • Tổng số tiền của khách nạp trên dưới 2 tỷ đồng.
  • Phải có ít nhất 5 tài khoản cá cược có số tiền nạp tối thiểu là 2 triệu đồng.
  • Tổng cược hợp lệ với mỗi khách cần trên 5 triệu đồng.

Hoa hồng 60% với thu nhập trăm triệu đồng hàng tháng

  • Tổng số tiền mà khách nạp trên dưới 5 tỷ đồng.
  • Yêu cầu cần có chỉ tiêu khách mới trong mỗi tháng.
  • Phải có ít nhất là 30 khách hàng tham gia cá cược với tổng tiền nạp tối thiểu là 2 triệu đồng.
  • Tổng số tiền cược hợp lệ cho mỗi khách là tối thiểu 5 triệu đồng.

Ví dụ: Đại lý có lợi nhuận âm là 2 tỷ đồng, trong tháng đủ 5 tài khoản tham gia cược hợp lệ thì hoa hồng đại lý nhận được là 2.000.000*45%= 900 triệu VNĐ. Một số tiền rất hấp dẫn đúng không nào!

✅ Những chứng chỉ quốc tế đạt được tính tới 2030

⭐️ Chứng chỉ GEOTRUST

GeoTrust là một công ty cung cấp dịch vụ chứng chỉ SSL (Secure Sockets Layer) cho các trang web. Chứng chỉ SSL là một loại bằng chứng mà cho phép trang web mã hóa dữ liệu giữa máy chủ và trình duyệt của người dùng, đảm bảo rằng thông tin truyền đi giữa hai đầu là an toàn và không bị đánh cắp. Điều này cho thấy đây là một chứng chỉ cực kỳ quan trọng đối với bất cứ nhà cái nào và Win là một nhà cái như thế. Sau khi trải qua hàng loạt cuộc kiểm tra và giám sát gắt gao, đã đạt được chứng chỉ GEOTRUST và tháng 5/2021.

Chứng chỉ GEOTRUST
Chứng chỉ GEOTRUST

⭐️ Chứng chỉ PAGCOR - Giấy phép hoạt động hợp pháp

PAGCOR là viết tắt của Philippine Amusement and Gaming Corporation, một tổ chức chính phủ Philippines đứng đầu trong việc quản lý và cấp phép cho hoạt động cá cược và giải trí trong nước. Chứng chỉ này nhằm mục đích bảo chứng rằng một doanh nghiệp đã được PAGCOR kiểm duyệt và đảm bảo rằng hoạt động của họ tuân theo các quy định và tiêu chuẩn của chính phủ Philippines.

Hiện nay trụ sở của bet [标签:标题] anh em hoàn toàn có thể yên tâm khi tham gia cá cược tại Casino.

Chứng chỉ PAGCOR - Giấy phép hoạt động hợp pháp
Chứng chỉ PAGCOR - Giấy phép hoạt động hợp pháp

⭐️ Chứng nhận SSL từ GoDaDDy

SSL (Secure Sockets layer) là tiêu chuẩn của công nghệ bảo mật. Chứng nhật SSL từ GoDaDDy Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày… [标签:标题]. Do đó người chơi tại có thể hoàn toàn yên tâm khi cung cấp thông tin đăng nhập cho nhà cái.

Chứng nhận SSL từ GoDaDDy
Chứng nhận SSL từ GoDaDDy

⭐️ Một số thành tích nổi bật khác chứng nhận

[标签:标题] Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…. đã không ngừng gặt hái được nhiều chứng chỉ và giải thưởng uy tín trong giới cá cược, có thể kể đến như:

  • Best Online Casino 2020: Đây là giải thưởng giành cho nhà cái casino trực tuyến tốt nhất năm 2020.
  • Asian Operator Of The Year (2021,2022): vinh danh là giải nhà cái châu Á của năm trong 2 năm liên tiếp 2021, 2022.
  • Best Online Casino Customer Service Operator (2022) : Giải thưởng cho nhà cái có chất lượng phục vụ tốt nhất.

[标签:标题] Phần 1 Ông – Tên Sâm, Hoàng Vĩnh Sâm – nhắp một ngụm rượu, với tay lấy bao thuốc rút một điếu. Tôi cầm bật lửa mồi cho ông. Ông rít một hơi thật dài rồi lim dim nhả khói. Tuổi 68 mà ông còn phương phi lắm, khuôn mặt chữ điền vuông vắn, da dẻ hồng hào. Mái tóc và lông mày đều bạc trắng. Hàm râu quai nón chưa kịp cạo đang nhú lên lấm tấm trắng quanh cằm và miệng ông. Bộ quần áo thể thao Adidas hơi chật càng tôn thêm sức vóc nở nang, rắn chắc như vận động viên thể hình. Ông hơn tôi những 15 tuổi và là bạn chơi Tennis và chơi Golf cùng nhóm tôi. Sau mỗi cuộc chơi, dù là giao hữu hay thi đấu, tôi và ông thường ngồi riêng với nhau. Ông bảo: “Nói chuyện với chú, anh thấy hợp hơn với người khác”.Nói vậy bởi ông biết rõ tôi, hoàn cảnh của tôi có nhiều nét tương đồng. Tôi hay hỏi ông về quá khứ của ông khi hai người chén tạc, chén thù. Nhưng ông chưa bao giờ nói quá thời điểm hiện nay của ông là ông có cô vợ trẻ thua ông đến gần 30 tuổi với hai người con. Con trai lớn nay 22 tuổi, giống bố như tạc và nhiều nét của mẹ, đang học năm cuối ĐH và cô con gái 18 xinh như hoa hậu, giống y chang mẹ. Bà vợ ông năm nay ngoài 40, nhưng nhìn vẫn xuân sắc ngời ngời đủ biết hồi trẻ cô ấy đẹp cỡ nào. Qua tìm hiểu và “điều tra” kiểu thám tử, tôi biết ông còn có một đứa con trai nay tầm tuổi vợ trẻ của ông đang sống cùng bà vợ già đã ở tuổi gần 90 của ông ở quê. Ông cũng thường về quê thăm và có lần tôi đã được ông mời về cùng.Ông rít thuốc liên tục. Rồi ông bảo với tôi sau khi nhét cái đầu mẩu vào gạt tàn:– Hôm nay anh muốn kể về cuộc đời anh, về quá khứ của anh cho chú nghe, cũng là giải tỏa khối ưu tư trĩu nặng trong anh mà chưa thể nói cùng ai.Rồi ông chậm rãi…… Bạn đang đọc truyện Đứa con lưu lạc tại nguồn: https://tuyensex3x.comTôi sinh ra ở quê, lớn lên ở quê. Ông bà ngoại tôi người thành phố và có nghề bán thuốc bắc. Năm 1946, tản cư về vùng quê và cắm chốt ở đó. Năm ấy, mẹ tôi mới 16 tuổi và đang mang bầu tôi. Gái thành thị hồi Pháp thuộc có nhiều suy nghĩ tân thời về cuộc sống, kể cả chuyện yêu đương trai gái. Nhưng chửa hoang là cực hiếm và không thể chấp nhận được. Ông ngoại tôi bất chấp lời van vỉ, cầu xin của bà ngoại, quyết tản cư với lý do tránh súng đạn những năm Hà Nội kháng chiến và chủ yếu là tránh tiếng trước hàng phố là “Nhà có con gái chửa hoang”. Ông bà tản cư về phố huyện vùng Trung du, cách HN chừng sáu chục cây số. Ông mở hiệu thuốc bắc ở đấy. Sau hòa bình (1954) ông bà cũng không quay về thành phố nữa. Căn nhà có biển đề THUỐC BẮC VĨNH KÝ ở phố cổ vẫn để nguyên và nay là nhà tôi đang ở đây. Chú có nhìn thấy bức cuốn thư bằng xi măng đắp nổi trên vòm cửa không? Vĩnh Ký là tên hiệu thuốc của các cụ để lại và cũng là tên tục của ông ngoại tôi – Ông cụ tên là Hoàng Vĩnh Ký. Đến đời ông ngoại tôi là đời thứ tư quán ở đây. Cụ sinh ra ông chỉ có mỗi ông là con trai. Lấy bà cũng là con của ông lang thuốc bắc người Tàu, cũng họ Hoàng, là bạn buôn bán thuốc bắc cùng. Cụ người Tàu chỉ có hai anh em trai phiêu bạt từ Phúc Kiến sang ta từ hồi Quốc Cộng đánh nhau, ông cụ là anh cũng chỉ có bà tôi là con duy nhất, còn chú em của ông cụ cũng phụ anh bán thuốc nhưng qua tuổi đôi mươi mà không có vợ. Khi cụ mất, gia tài để lại hết cho em trai để nuôi cháu gái (tức là bà tôi). Lúc bà tôi đã đến tuổi thì gả bán cho bên nội theo hẹn ước giữa 2 nhà. Vậy là bà tôi làm dâu họ Hoàng (Người Việt) khi mới quá 15 (Hồi xưa dựng vợ, gả chồng sớm, chứ không như bây giờ).Sau đó, khi bà tôi đã sinh mẹ tôi được hơn 2 năm thì ông chú ruột của bà tôi bỏ đi đâu biệt tích. Ngôi nhà của cụ người Tàu sau này bị nhà nước trưng thu rồi phân cho các cán bộ Việt minh ở.Khi tôi học hết cấp 3 trường tỉnh là lúc bắt đầu có chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ. Trước đó, chừng 1962 hay 1963 gì đó, ông tôi đạp xe đạp Peugeot (Pơ giô – Hồi ấy chỉ nhà giàu ở Hà Nội mới có) về thăm nhà như mọi khi. Vừa dắt xe lên đò Chèm, ra đến giữa sông thì đò bị lật. Ông tôi và vô số khách bị chết đuối mà không tìm thấy xác. Bà tôi khi đó mới ngoài 30, cứ vật vã đến rộc người.Khi tôi mới 17, mẹ tôi 34 tuổi, còn bà ngoại tuổi cập 50. Tôi nhớ, sau 3 ngày tang ông, bà tôi gọi hai mẹ con tôi vào buồng và bảo:– Từ hôm nay, thằng Sâm thay đệm Văn thành đệm Vĩnh nhé. Hoàng Vĩnh Sâm để là kẻ nối dõi họ Hoàng Vĩnh. Trong nhà với nhau thì nó là con trai của tao. Vậy con Quế (tên mẹ tôi)cứ coi nó như em trai nhé. Ra ngoài thì vẫn bà cháu, mẹ con. Nhưng trước ban thờ các cụ tộc Hoàng Vĩnh thì Sâm là con của bà Tiểu Thục (Tên của bà) và ông Hoàng Vĩnh Ký, là em trai của chị Quế. Nhớ đấy!Mẹ con tôi nín thinh vâng lời vì từ xưa tới nay, bà đã quyết cái gì thì cả nhà phải tuân theo, kể cả ông.(Thấy tôi định hỏi, ông bảo: Lý do á? Để tôi giải thích sau) Ông tiếp:– Hết giỗ ông tháng Tư âm lịch, cũng là lúc tôi ôn thi tốt nghiệp cấp 3. Hồi đó học hành nghiêm chỉnh và không vất vả như bây giờ. Bước ra sân giếng phía đầu hồi, định tắm cái cho mát. Ra thấy bà đang ngồi cởi trần, múc từng gáo nước dội và kỳ cọ phía thân trên. Phần dưới bà vẫn mặc váy. Da của bà rất trắng, nhưng ở tuổi vào 50 đã bắt đầu có ngấn lưng, ngấn bụng. Nói thế thôi chứ nhìn bà còn trẻ hơn những bà, những cô 25 – 30 ở vùng quê lam lũ này vì bà an nhàn, không bao giờ phải tắm nắng, gội mưa. Bà để răng trắng chứ không nhuộm đen, ăn trầu như các bà, các chị ở quê. Tóc bà cuốn cao thành búi to sau gáy. Bà dùng khăn nhúng nước và vặn mình để kỳ cọ phía sau lưng.Hình như biết tôi đứng nhìn, bà không ngoái lại, nói:– Ra kỳ lưng cho bà cái!Tôi tới, ngồi sau bà và dùng khăn lau kỳ cọ lưng và vai của bà. Lưng bà đỏ ửng lên giữa làn da trắng hồng, núng nính. Bà cầm tay tôi kéo theo tấm khăn về phía bụng, phía ngực rồi xuống phía mông bà. Tay tôi như cái dụng cụ vô thức theo tay bà. Có lúc ngón tay tôi chạm vào vú còn căng và thây lẩy của bà. Bất giác tôi đỏ mặt và cu tôi cứ cộm lên bên trong quần đùi.– Thôi! Được rồi! Cháu nóng thì tắm đi nhưng phải để ráo mồ hôi đã kẻo bị cảm. Gớm! Mồ hôi cứ đầm đìa như tắm thế này và sao người cháu, da thịt cứ hầm hập thế? – Cháu nóng quá, bà ạ! – Muốn hạ nhiệt và nhanh ráo người thì vào đây, bà quạt cho mát. Gớm, nóng ran thế này à?Rồi bà đứng dậy, lưng vẫn để trần, một tay giữ cạp cái váy ướt sũng nước đi vào nhà, rồi vào buồng. Tôi lặng lẽ đi sau mà bà không biết.Bà cúi xuống giường lấy cái quần rồi tụt váy, dùng khăn lau mông, lau phía trước xong vắt khăn lên vai. Bất ngờ bà quay lại, thấy tôi. Sau một chút sững sờ, bà nhẹ nhàng:– Sâm vào mà bà không biết! Cháu thấy hết rồi à? – Không! Cháu chỉ… – Lại đây!Tôi rón rén đi tới bên bà. Bà cầm tay tôi đưa lên ngực, cặp vú bà to, trắng và ấm lắm. Bà bảo:– Bà cho đấy! Sờ đi! Bóp đi! Bú vú Thục đi…Tôi làm theo. Cả hai tay nhào, xoắn cặp vú của bà. Tiếng bà rên nhè nhẹ, đứt quãng. Tưởng bà bị đau, tôi rụt hai tay lại rồi buông xuôi xuống úp vào bẹn mình nơi dương vật tôi đang cứng ngắc, nhô cao trong quần đùi.– Sao lại bỏ tay ra thế? Đưa tay đây nào.Bà cầm tay tôi định kéo lên ngực thì tôi mạnh bạo đưa một tay vào bẹn bà, còn tay kia áp chặt vào vú. Bà ngỡ ngàng một thoáng rồi cầm một ngón tay tôi ấn vào âm hộ mình. Tôi chỉ thấy ngón tay mình ấm ấm, nóng nóng và nhơm nhớp dính. Cứ thế tôi ấn thẳng và sâu ngón tay mình vào trong.– Á! A! À… a! Bà kêu thành tiếng to dần. Bà kéo đầu tôi, úp mặt tôi vào ngực bà. Một mùi da thịt thơm thơm và quyến rũ. Tôi ngậm miệng vào đầu vú bà rồi mút sâu vào trong miệng. Tiếng bà rú lên nhưng chỉ đủ nghe: – Ối! Bà thích quá! Thích quá! Đừng cắn nhé…Tôi thấy tay bà thọc vào cạp quần tôi, nắm chặt con chim to dài, nóng và cứng của tôi mà vuốt ve, mà xóc xóc. Bà kéo tôi lên giường, vật ngửa tôi ra để nhìn rõ cặc tôi rồi bắt đầu hôn, bú, mút. Tôi nhận biết được hai hàm răng của bà cào nhẹ, cắn nhẹ cặc tôi. Bà nằm ngửa xuống giường…– Sâm ơi! Thích không? Bà cho đấy! Cho hết đấy…Dù chỉ biết chuyện ân ái nhau qua phim truyện, mà hồi đó không bạo như bây giờ đâu, tôi cũng tự nhiên như bản ngã giống đực để nằm lên bụng bà.Bà chủ động hôn tôi, tôi như đi trên mây và cũng hôn lại bà chứ không có chủ định.Bà cầm cặc tôi, kéo vào âm hộ và hướng cái đầu nhẵn thín vào giữa khe. Tôi rúm mông ấn thẳng vào trong cái lỗ nóng hổi và đầy nước nhờn của bà. Cặc tôi vốn đã to nên tôi thấy khi nhấn vào lồn bà, xung quanh đều được những múi cơ mềm mại trong lồn bà mơn trớn, co bóp…– Ấn mạnh đi Sâm ơi! Ấn mạnh vào, sâu vào… Thế…Thế… Ôi sướng quá!Khi tôi xuất tinh, tôi thấy dương vật mình cứ bị âm hộ bà co bóp theo từng đợt, còn toàn thân bà cứ ưỡn lên.– Từ ngày sinh ra mẹ Quế đến nay, bây giờ Tiểu Thục mới được như thế này. Mấy chục năm nín nhịn…Tôi ôm mặt bà, hôn trán, mắt, má rồi môi bà như ý khích lệ bà nói tiếp. Bà ôm ghì tôi, hôn môi và đưa lưỡi bà vào miệng tôi. Tôi mút và nuốt những dòng nước bọt của bà. Rồi chủ động đưa cặc vào lồn bà mà thúc, mà xuất tinh.Tôi nằm xuống, bà ghé vào gối đầu lên vồng ngực trần của chàng trai 18, tay vân vê đầu vú tôi. Bà thủ thỉ:– Tiểu Thục khổ lắm! Ngỡ như bản năng đàn bà không còn nữa. Ai ngờ, 50 tuổi lại được như hôm nay. Sâm có thích, có thương, yêu… Tiểu Thục không…Nghe bà hỏi, tôi tưởng bà nhắc đến tên một cô gái nào khác nên tôi chối:– Không! Cháu chỉ yêu thương bà và mẹ thôi. Cháu chưa thích và chưa muốn yêu ai khác ngoài bà và mẹ…Bà nhổm dậy nhìn vào mắt tôi:– Bà đây! Tiểu Thục đây! Sâm ơi…Tôi hiểu ra. Vừa kéo bà nằm xuống vừa thủ thỉ bên tai bà:– Từ bé đến giờ cháu mới biết đến thân thể người phụ nữ mà người đó lại chính là bà ngoại của mình. Cháu cảm ơn bà…Không đợi tôi nói hết câu, tay bà đã vuốt vuốt cặc tôi, bà tiếp tục ngả đầu, gối lên cánh tay vạm vỡ của tôi, bà nói như tiếng gió nhẹ nhàng, êm ấm bên tai tôi:– Sâm quên à! Trong nhà không có ai là bà. Chỉ có mẹ Thục, chị Thanh Quế thôi. Riêng hôm nay, không có mẹ Thục mà chỉ có Tiểu Thục của Sâm thôi. Tiểu Thục đã được Sâm yêu thương, ân ái như vợ chồng thế này thì lúc chỉ có hai chúng ta Sâm gọi Tiểu Thục là em, là vợ được không? – Thế bà… í, quên! Thế Tiểu Thục gọi cháu, lại nhầm, gọi Sâm là gì? Vừa xoa xoa lưng bà, tôi vừa hỏi? – Là anh, là chồng chứ còn gì nữa. – OK! Anh yêu vợ, anh thương vợ, anh thích vợ, Tiểu Thục ơi!Rồi chúng tôi lại tiếp tục ân ái nhau cả ngày rồi cả đêm hôm ấy, ngày mà mẹ tôi – chị Quế tôi về Hà Nội để thăm nom nhà như mọi khi.Cứ thế, những ngày, những lúc mẹ Quế vắng nhà là tôi với bà lại trở thành cặp vợ chồng. Cũng qua những giãi bày của bà như tâm sự của người vợ với chồng. Tôi đã biết tỏ tường gia sự của chúng tôi. Bà kể…Bà lấy ông khi mới chớm 15, hàng tháng trời không thấy ông ỏ ê gì dù nằm cùng một giường. Bà mạnh dạn và chủ động sờ bộ phận sinh dục của ông thì thấy hai bìu dái to căng như quả trứng mà chim thì chả thấy đâu. Vì cũng biết về thuốc, về bệnh nên bà hiểu rằng đó là nguyên nhân. Bà đau khổ và buồn chán. Bố mẹ chồng, rồi bố mẹ bà đều biết vậy. Nhưng vì giữ lời hứa hôn của hai cụ nên việc cưới hỏi, thông gia cho đôi trẻ vẫn tiến hành mà thiên hạ không ai biết. Riêng ông thì ông biết mình và cảm thông với vợ. Nên ngay trong tuần đầu tiên, khi bà sờ bộ phận sinh dục của ông, ông đã nói hết và bảo bà:– Cô cứ lẳng lặng mà xin ai đứa con. Có chửa đẻ thì coi như con đẻ của tôi. Cháu ruột của hai họ Hoàng. Tôi không những không trách cứ gì cô mà còn mang ơn. Nhưng phải bí mật và không bao giờ được cho người đó nhận con.Bà buồn mất mấy ngày và thắc mắc rồi suy nghĩ…Bà đem những tâm tư của mình nói chuyện với ông chú ruột, người chỉ hơn bà 7 – 8 tuổi, không vợ con và sống cùng gia đình bà. Hôm bà tâm sự với ông chú ở ngoài hiệu thuốc. Trời mùa hè, mưa rào tầm tã cả ngày, không có khách nên hai chú cháu đóng cửa ngồi trong quầy tâm sự. Ông chú rất quý cháu, hay nhìn trộm cháu hàng ngày đến nỗi chị dâu ông (tức mẹ của bà) cảnh giác và nói với bố bà cho chú ra ngủ cửa hiệu để trông coi hàng hóa tránh bị trộm đêm. Ông bố bà đồng ý ngay. Thế là hai chú cháu chỉ gặp nhau khi đến bữa ăn hoặc hôm nào rỗi rãi, được nghỉ học thì bà ra phụ giúp bố mẹ và chú. Hai chú cháu nói và nghe nhau nói, tỉ tê sao đó mà bà chủ động nói với chú của mình:– Thúc thúc (chú – Tiếng Tàu) à! Cháu muốn có bé by mà phu quân cháu thì như vậy. Hay… thúc thúc giúp cháu đi!Hôm ấy bà mới trở thành đàn bà sau hơn một tháng cưới chồng lúc gần tròn 16. Người biến bà thành đàn bà không ai khác là chú ruột của mình. Cái thai trong bụng chính là kết quả vụng trộm có chủ đích giữa bà và chú. Khi bà đẻ con gái, cũng chính ông đặt tên là Quế. Khi con gái được 3 tuổi ông bỏ đi đâu biệt tăm không ai biết.Bà bảo với tôi:– Ngần ấy năm, Tiểu Thục của Sâm chưa bao giờ biết hoặc dám mơ đến người đàn ông nào. Hôm nay Sâm là người đàn ông thứ hai, đúng nghĩa cho Tiểu Thục được hoan hỉ tình dục… – Thế… Tiểu Thục có gọi ông chú là anh, là chồng và có ngủ với ông ấy lần nào nữa không? – Không! Chỉ một lần duy nhất. Sau này cũng muốn lắm nhưng cả hai đều sợ.May mắn là bên nhà nội không ai trách cứ gì. Đều yêu thương bé Quế… Sâm này! Ước gì Tiểu Thục được còn đẻ được nữa nhỉ? Muốn lắm thôi!Tôi và bà cứ vụng trộm mà nồng nàn mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.Rồi trời cho hay được phận mà bà có chửa ở tuổi 50 – 51, những trường hợp đàn bà sinh đẻ muộn là hiếm thấy chứ không phải không có. Chỉ tôi và bà biết bố đứa trẻ là ai. Mẹ tôi thấy bà có chửa thì thương lắm, lo lắm nhưng không biết làm gì. Còn bà? Bà mừng ra mặt nhưng cũng lo sợ tai tiếng nên chỉ ở nhà tự bốc thuốc bổ dưỡng thai. Việc kinh doanh hiệu thuốc bắc của gia đình giao toàn quyền cho mẹ tôi. Bà nuôi bé Thảo (tên con bé – con của tôi và bà) và chăm chút nó như một bà mẹ trẻ. Tôi và bà vẫn tranh thủ để gặp nhau, để ái ân, để giao phối. Bà cũng khỏe và dâm thật. Quan hệ nhiều thế mà không thấy bà chửa đẻ thêm.Về chuyện tôi với mẹ Quế cũng là một thiên tình sử ướt át không kém.Khi Tiểu Thục chửa vượt mặt thì mọi việc vào trút hết lên đầu mẹ tôi. Chỉ khi nghỉ học hoặc nghỉ hè tôi mới về giúp mẹ. Thấy mẹ vất vả quá, túi bụi ngoài hiệu thuốc. Mà số khách đến bắt mạch, cắt thuốc ngày càng nhiều. Hồi bà chưa to bụng thì vẫn là người chính, mẹ và tôi chỉ bốc thuốc, thu tiền. Nay mỗi mình mẹ cáng đáng. Thương mẹ, tôi bảo:– Mẹ đi lấy chồng đi, tìm ông nào biết làm thuốc về ở rể nhà mình để đỡ mẹ, đỡ bà… – Thế còn anh? Làm phỗng để bà và mẹ nuôi báo cô à?Với lại, mẹ với bà bàn nhau khi nào con lấy vợ thì lúc đó giao hết nghề nghiệp cho con. Mẹ mới tính chuyện chồng con. Nhưng… – mẹ tôi hạ giọng, như sợ có người nghe – Bây giờ bà như thế, chả biết làm sao, mẹ đang rối tinh, rối mù lên đây này…– Con bỏ học để ở nhà với bà, với mẹ nhé. Thấy bà với mẹ vất vả vì con quá. Con không đành lòng… – Thôi đi anh! Anh cứ học hành tử tế đi. Cứ thấy bóng dáng ng đàn ông trong nhà là bà và tôi thấy vững dạ rồi. Miễn là anh cứ yêu thương chúng tôi mà học hành cho tốt, làm chỗ dựa cho hai người đàn bà chúng tôi là được rồi… – Ô! Mẹ mới 18 mà đã gọi là đàn bà á? – Tôi cự lại – Mà ai bắt mẹ thành đàn bà thế?Mẹ tôi phì cười:– Thì đàn ông chứ còn ai bắt được. Rồi mẹ nhìn tôi không nói gì.Ở tuổi 34 – 35 là cái tuổi người phụ nữ hoàn thiện, hoàn mỹ nhất. Như đã nói ở trên, cả mẹ tôi và mẹ của mẹ tôi là Tiểu Thục đang mang bầu đứa con của tôi đều rất đẹp. Tiểu Thục thì đã lấy mất tinh khí đầu tiên của tôi để kết trái. Tôi thấy thương mẹ quá…– Chị Quế này! (Tôi đổi cách xưng hô)Em thương chị thật mà! – Thì ai chả biết! Nhưng thương chị Quế như thế nào hả Sâm? – Như đàn ông thương yêu đàn bà…Thấy mẹ tôi đỏ mặt, nhìn tôi. Tôi tấn tới:– Quế cho em thương yêu chị nhé! – Ơ… Mẹ bỏ lửng câu…Lúc này chỉ có hai mẹ con ở cửa hàng. Tôi sấn vào phía sau mẹ, ôm mẹ vào lòng. Mẹ tôi chỉ đặt tay lên hai bàn tay tôi đang đặt trên bụng bà như đề phòng nhưng cũng như dẫn hướng. Tôi ghé môi vào hôn bờ vai, cổ rồi tai mẹ. Thấy mẹ thở đứt quãng, tay tôi đưa lên ngực mẹ mà xoa bóp ngoài áo. Mẹ tôi như lả đi rồi từ từ khuỵu xuống nền nhà. Nằm ngửa và nhắm mắt kệ tôi làm gì thì làm. Đã có chút kinh nghiệm làm tình với bà ngoại (Tiểu Thục) tôi từ từ cởi từng nút áo…Không ngờ mẹ tôi giật tung hết cả hàng cúc rồi hấp tấp tụt quần. Tôi làm nốt những việc còn lại là nắn, bóp vú, vuốt ve khe lồn đang đầm đìa và hôn từ lồn lên đến miệng mẹ.– Cởi ra đi Sâm… Cởi đi…Mẹ tôi nhắc khi vẫn thấy tôi mặc quần áo trên người.Rất nhanh, rất thành thạo tôi thực hiện lời của mẹ.Tôi cố tình chấm chấm đầu cặc vào khe lồn bà.Quế rú lên và giục:– Cho vào đi con! Cho vào đi, mẹ xin đấy… – Mẹ nào thế? Đây chỉ có chị Quế của Sâm và người đàn ông đang nằm trên bụng Quế thôi… – Ừ! Sâm ơi! Sâm địt Quế đi. Quế xin đấy. Cho Quế thành đàn bà của Sâm đi… – Cho vào có chửa thì sao? – Chửa càng tốt! Quế muốn có con… – Quế có con rồi đấy thôi. Sâm là con của Quế… – Không! Sâm đang làm chồng Quế, Sâm ơ… ơ… ơi.Tôi nhấn cặc vào đến miệng cổ tử cung của mẹ để dập và xả tinh trùng. Mẹ tôi quằn quại vì hưng phấn.Tại hiệu thuốc của nhà, tôi và mẹ thường xuyên địt nhau, không cần giường chiếu. Địt nhau ngay trên nền gạch men vào mùa hè và lót tấm chiếu vào lúc trời lạnh. Say đắm, si mê và mãnh liệt. Người đàn bà 34 tuổi và con trai 18 tuổi của mình cứ liên tục thăng hoa để chờ ngày đậu quả.Ba tháng sau, mẹ tôi cắn vào vai tôi, bảo:– Có củ Sâm con trong bụng Quế rồi nhé. Thích không? – Không gì bằng. Thế là Sâm có vợ, có con rồi. Nhà mình tên toàn là thuốc bổ. Chả trách ai cũng hăng nhỉ.Lại kể tiếp về chuyện của tôi với bà ngoại Tiểu Thục – Mẹ của con gái tôi – và bé Thảo nhé.Con bé vẫn gọi tôi và mẹ tôi là anh Sâm, chị Quế. Mẹ tôi cũng quý nó lắm. Ngắm con, tôi thấy nó giống bà, giống mẹ và giống tôi. Nhất là giống bà. Nó giống bà mà từ khuôn mặt đến dáng người từng chi tiết.Có một thứ chỉ có tôi biết để so sánh nó với bà. Bởi nhiều lần tôi úp mặt vào lồn bà, rồi ngắm nghía, nghịch vuốt đám lông trên mu lồn luôn đầy đặn, múp míp của bà trước khi tôi và bà làm chuyện vợ chồng. Tôi phát hiện ra trên hai mu lồn bà có hai nốt ruồi đỏ rất bằng nhau và nằm rất cân đối, hai cái nốt ruồi đỏ chỉ nhỏ như hạt tấm, xung quanh có khoảng trống to bằng móng tay, không có lông mọc. Tôi hỏi bà:– Sao Tiểu Thục lại nhổ lông xung quanh hai nốt Ngọc Ruby này thế? – Em có nhổ bao giờ đâu? Mỗi lần soi gương thấy hai chỗ đó cứ nhẵn trơn. Nhưng cũng chẳng bận tâm làm gì. Nay chồng hỏi mới nghĩ đến chỉ có chồng của vợ, Sâm của Thục mới nhìn và chú tâm đến. Mà em cũng mới phát hiện ra rằng cứ gần anh là hai cái nốt ruồi đó ngứa ran và đỏ rực lên. Lạ thật đấy! À! Còn cái nốt ruồi nổi, to như hạt đỗ giữa khe ngực cũng thế. Ngày thường không thấy gì, khi có kinh nguyệt là màu nâu xám, hết kinh cái là chuyển sang màu đỏ tươi.Lúc tôi tắm cho bé Thảo, tôi cũng thấy trên mu của bé cũng có hai nốt ruồi đỏ nhỏ xíu như của mẹ Thục, và nằm ở chính giữa hai cái đầu ti bé tí tẹo của con bé cũng có một nốt ruồi nổi, bé như hạt vừng.Khi con Thảo 3 – 4 tuổi, bà đã 53 – 54 gì đó. Một đêm, tất nhiên đêm đó mẹ tôi vắng nhà và bé Thảo đã ngủ, sau khi chúng tôi giao hợp 2 lần, bà ôm tôi và bảo:– Chồng cho em vào Sài Gòn một chuyến nhé!Tôi hỏi vào làm gì? Đợi hè thì cả nhà mình vào một thể. Lúc đó cũng vãn khách, chị Quế đi được nhiều ngày và… chồng của Thục cũng xin nghỉ phép được dài ngày…. Thêm vào đó, thành tựu vô giá mà đạt được đó chính là sự yêu thương, tin tưởng từ người chơi, biếu hiện là các bet thủ gia nhập vào cộng đồng ngày một tăng và con số này ngày càng tăng lên không có dấu hiệu hạ nhiệt.

FAQ - Các câu hỏi thường gặp khi tham gia chơi tại .com

Sau đây chúng tôi sẽ chọn ra những câu hỏi thường tiêu biểu để giải đáp, giúp người chơi dễ dàng giải đáp được những thắc mắc của mình hơn:

FAQ - Các câu hỏi thường gặp khi tham gia chơi tại .com
FAQ - Các câu hỏi thường gặp khi tham gia chơi tại .com

⭐️ Cần những gì để đăng ký tài khoản tại nhà cái

Thông thường, bạn cần cung cấp thông tin cá nhân như tên, ngày sinh, địa chỉ email, số điện thoại và địa chỉ. Bạn có thể cần cung cấp giấy tờ tùy thân để xác minh danh tính.

⭐️ Trong quá trình chuyển tiền, tôi đã nhập sai số tài khoản ngân hàng. Làm sao để giải quyết vấn đề này?

Liên hệ hỗ trợ khách hàng của nhà cái để giải quyết vấn đề này. Họ sẽ hỗ trợ bạn để đảm bảo tiền được chuyển đúng địa chỉ.

⭐️ Làm thế nào để tôi cập nhật thông tin cá nhân trên tài khoản của mình?

Đăng nhập vào tài khoản và tìm phần Cài đặt tài khoản hoặc Thông tin cá nhân để thực hiện cập nhật.

⭐️ Tôi quên mật khẩu của mình, làm sao để lấy lại?

Thường có tùy chọn Quên mật khẩu? trên trang đăng nhập. Bạn sẽ cần cung cấp thông tin để đặt lại mật khẩu.

⭐️ Có cho phép tạo nhiều tài khoản khi tham gia cá cược tại nhà cái không?

Thông thường, việc tạo nhiều tài khoản tại cùng một nhà cái không được phép và có thể vi phạm quy định của nhà cái.

⭐️ Nhà cái có cung cấp ứng dụng di động để người chơi có thể chơi từ điện thoại di động không?

Có. Nhà cái luôn cung cấp các ứng dụng di độnng thông qua các nền tảng IOS, Android, APK. Đảm bảo cung cấp cho người chơi những trải nghiệm tiện lợi và trực quan nhất

⭐️ Làm thế nào để tôi cập nhật thông tin cá nhân trên tài khoản của mình??

Đăng nhập vào tài khoản và tìm phần Cài đặt tài khoản hoặc Thông tin cá nhân để thực hiện cập nhật.

⭐️ Có những loại cược phức tạp nào mà tôi nên biết khi tham gia đặt cược thể thao?

Các loại cược phức tạp bao gồm cược kèo châu Á, cược tỷ số, cược hợp pháp, cược chẵn/lẻ. Bạn nên nắm rõ luật chơi trước khi tham gia.

⭐️ Tôi quên mật khẩu của mình, làm sao để lấy lại?

Thường có tùy chọn Quên mật khẩu? trên trang đăng nhập. Bạn sẽ cần cung cấp thông tin để đặt lại mật khẩu.

⭐️ Nhà cái có cung cấp dịch vụ chơi trò chơi dân gian như bầu cua, xóc đĩa không?

Tùy thuộc vào nhà cái, có thể có dịch vụ chơi trò chơi dân gian như bầu cua, xóc đĩa, tại danh mục trò chơi của họ.

⭐️ Có những loại game nào tại nhà cái dành riêng cho người mới và dễ dàng tham gia?

Các trò chơi như máy đánh bạc, bài trực tuyến, và xổ số thường dễ dàng tham gia cho người mới và có hướng dẫn chi tiết.

Kết luận

Như thế là chúng mình đã cùng nhau đi sơ bộ qua về những điểm nổi bật và điểm chú ý của rồi . Bây giờ việc của bạn chỉ cần nhấp vào link truy cập bên trên trang chủ của .com, sau đó đăng ký mội tài khoản nạp tiền vào chơi ngay thôi chứ . Chúc các bạn gặp thật nhiều may mắn khi tham gia cá cược tại nhà cái này nhé.